английско-български речник »

brilliance означава в български

английскиБългарски
brilliance (Magnificence; resplendence)
noun
[UK: ˈbrɪ.lɪəns]
[US: ˈbrɪ.ljəns]

великолепиеnoun
{n}

brilliance (The quality of being exceptionally effulgent)
noun
[UK: ˈbrɪ.lɪəns]
[US: ˈbrɪ.ljəns]

блясъкnoun
{m}

яркостnoun
{f}

brilliance (The quality of having extraordinary mental capacity)
noun
[UK: ˈbrɪ.lɪəns]
[US: ˈbrɪ.ljəns]

интелигентностnoun
{f}

Вашата история